31 tháng 8, 2011

Avignon dấu chân kỷ niệm

 Nồng nàn Avignon
Giữa đời muôn xinh tươi
Bước chân trên phố hè
Giéo giắt điệu nhạc quen
Ngây ngây thả hồn bay
Trôi giạt bờ sông Rhône
Múa say cùng nhạc công
Trên Pont Avignon
Lòng như vừa bay bổng
Ở lâu đài mênh mông
Nơi Palais Des Papes
Rộn ràng đâu âm hưởng
Đếm từng phiến đá xưa
Chiêm ngưỡng những cảnh tượng
Đẹp thay ngôi giáo đường
Tay trong tay cùng bước
Dấu chân để trên đây
Avignon jardin
Gió nào hay đưa đẩy
Trải qua bao năm dài
Avignon yêu dấu
Ta luyến lưu ngày ấy
Festival tháng bẩy
Hối hả nắng nhòa phai
Tay không còn trong tay
Đi xem nhạc vũ ca
Khóc cười nơi sân khấu
Dạ vũ giữa đêm thâu
Thiết tha nhạc véo von
Ngày dài Avignon
Rocher des Doms
Lững thững tháng cũ nào
Ngơ ngẩn lời ngọt ngào
Mân mê vườn tóc ai
Avignon đèn màu
Mãi không còn thấy nhau
Thu

Bên giòng sông Thames


Bước chân ta đi trên bờ
Ngắm nhìn sông nước lững lờ đắm say
Sóng tình trong mắt của ai
Dập dềnh lượn uốn tròng trành lòng ta
Tung tăng cùng bước song hành
Xiết vào cho chặt với bờ vai đây
Lòng sóng sánh , mắt mê say
Tình yêu trôi đến như giòng nước kia
Sông Thames vẫn chảy dưới cầu
Hồi chuông vẫn đổ ai giờ xa xôi
Một mình một bước cùng trôi
Mắt buồn gợn sóng trên giòng sông Thames
Sóng cuốn ai đã đi xa
Có còn nhớ lại bến bờ năm xưa
Big Ben văng vẳng đâu đây
Tower Bridge có ai cầm trong tay
Hình hài lóng lánh trên bờ
Tựa bên ghế đá và tình trôi đi
Thuyền ơi hãy ghé chở chuyên
Yêu thương xin gởi mang về cho ai
London eye nhạt nhòa cay mắt
Vòng quay, quay mãi văng ra hai đường
Đường ai hạnh phúc thênh thang
Đường đây một bước bên giòng sông Thames
Thu

30 tháng 8, 2011

Thơ Tình



Thơ tình hôm nay anh gởi
Ước hẹn ngàn năm mãi mãi yêu em
Ngàn năm trái đất đã tròn
Đến ngàn năm nữa vẫn còn như xưa

Ngàn năm anh mãi yêu em
Ngàn năm anh vẫn chưa quên lời thề
Ước sông hẹn núi ngày về

Ngàn năm anh vẫn hứa thề YÊU EM.

Lâm

Bài ca xuất kiếm




Đồ long đao trảm ... bầy xương trắng
Ỷ thiên kiếm xuất ... huyết lưu hồng
Chọc trời khuấy nước đao cùng kiếm
Chấn ý động lòng quân với dân

Nước đục cá câu... Phò đại ý
Trời trong phơi dạ... Trợ tư đồ
Đồ long đao trảm, tàn tinh tú
Ỷ thiên kiếm xuất , kiến hưng kiền

Phú Cường

Thơ Vua Thành Thái


Vũ vũ văn văn


Vũ vũ văn văn ý cẩm bào
Trẩm vi thiên tử độc gian lao
Tam bôi trọc tửu quần lê huyết
Sổ trản thanh trà bách tính cao
Dân lệ lạc hề, dư lệ lạc 
Ca thanh cao giả, khấp thanh cao 
Can qua để sự hưu đàm luận
Lân tuất sương sinh phó nhĩ tào
Hoàng Đế ThànhThái


 Lược dịch
Văn võ hai hàngáo gấm hoa
Gian lao riêng chỉ một mình ta
Máu tuôn trăm họ ba tuần rượu
Mỡ ép muôn dân mấy chén trà
Dòng lệ theo dòng mưa lả chả
Tiếng ca hoà tiếng khóc xa xa
Can qua sự ấy không bàn nữa
Thương xót sưong sinh cậy các toà
TKTT


Trăm quan văn vũ bận triều bào
Nghĩ trẫm làm vua khó biết bao
Vài chén chè xanh cao bách tính
Mấy chung rượu đỏ máu đồng bào
Trời sa lệ hẳn người sa lệ
Tiếng hát cao rồi tiếng khóc cao
Thương xót dân lành giùm trẫm mấy
Lúc này đừng nói chuyện gươm đao
TKTT


Các quan văn võ
Văn võ các quan áo gấm sang
Làm vua như trẫm quá gian nan
Ba tuần rượu đỏ đầy máu chúng
Mấy chén trà xanh váng mỡ dân
Nước mắt theo dòng mưa xối xả
Lời ca nhòa tiếng khóc âm vang
Thương xót dân lành giùm trẫm với
Chiến tranh đừng nói bớ các quan
KT

Bờm và Tiên


Ăng Lê
Tiên ơi bờm muốn Ăng Lê
tiếng này là tiếng không chê chỗ nào
tiếng này nghe rất ngọt ngào
nhất là phim mỹ cô đào xinh xinh

bờm ơi bờm nói thiệt tình
sao bờm lại nghĩ đào xinh làm gì
đào nhà nào có thiếu chi
can chi đào mỹ việc gì ăng lê

trong phim thấy nó o de
mà không hiểu đuợc tức ghê đó mà
bờm này vốn tính thiệt thà
tiên cô rộng lượng xin tha cho bờm

hăm lăm tuổi mới nghe bờm
o de không phải để bờm xem đâu
phim này để khách mày râu
trên băm lăm tuổi ngoắc câu gẫy cần

hoặc là những gả hồi xuân
gân đà hết sức mà tâm vẫn còn
bờm thì sức ngựa bon bon
ngựa non hăng sức vẫn còn dẻo dai

mày râu rất mực anh tài
o de mắc phải hại thay đó bờm
ngoan bờm tiên nói nghe bờm
ngày mai đi chợ mua bờm nắm xôi

thôi thôi bờm chẳng ăn xôi
bây giờ bờm muốn ngọn đồi của tiên
đồi tiên bờm nhớ bờm nghiền
tiên cô có thể cho liền được không

sao bờm lại nghĩ viển vông
đồi tiên sao lại bỗng dưng bờm đòi
tiên cho bờm muợn ngọn đồi
bờm cày bờm cấy sinh nhai đâu rồi

đồi này chẳng phải ngọn đồi
để cày để cấy mà đồi của tiên
đồi này bờm nhớ muốn điên
tiên cô cho mượn ngay liền nghe tiên

đúng là bờm đã bi điên
o de phim mỹ bị nghiền hại thay
bờm ơi bờm lại đây ngay
tiên cho bờm mượn đồi này của tiên


KT

Vịnh cái trống







Một tiếng vang ra - động đất trời


Muôn người lôi kéo - lắng tâm can


Độc âm ba nhịp , xoay quần chúng



Bốn cõi một lòng, hợp nhất nhân

BÌnh ! ... Bình ! ... Thúc trống dội tung



Bình trong thiên hạ, bình trong tâm người


Thế cuộc đang quay... Bình định lại !


Lòng quân xao xuyến... Bình an ngay !


Đuổi giặc,lui binh... Bình đất nước !


Chuyển dịch càn khôn mỗi tiếng ...bình

Phú Cường


Đi Cày




Sáng  ra dậy đi cày
Mắt còn như muốn nhắm
Ước ngủ lại vài giây
Mà vội vã ra xe
Tới sở làm xa xăm
Miệt mài với  ghế bàn
Máy tính ôm cả ngày
Họp hành nói lăng nhăng
Xếp "đì" chạy loanh qoanh
Không làm đời... "mong manh"
Rồi bụng đói "nhe răng"
Cái nhà văng  đi nhanh
Thà  làm thân... trâu cày
Tiền bỏ túi thật đầy
Đi cày là vinh quang
Lang thang là tang hoang

Thu & Mai







Muốn chồng & Muốn vợ




Muốn chồng




Mơn mởn đào tơ muốn có chồng
Em là cô gái sợ phòng không
Một mình thơ thẩn tim tê tái

Lẻ bóng bâng quơ nát cõi lòng
Mở cửa động tiên chờ khách quý
Khép hồn trinh nữ đợi má hồng
Tràn đầy nhựa sống hoa đang nở
Tám chục năm dư vẫn chửa chồng


KT



Re: Muốn Chồng




Õng ẹo đào hoa không muốn chồng
Em là nhi nữ thích viễn vông
Một mình một cõi ôi sung sướng
Tung tăng ca hát chẳng bận lòng
Cùng đến vui vầy muôn khách quý
Tấm lòng kiên trinh phận má hồng
Tràn trề sức sống như hoa nở
Chín chục em đây chẳng muốn chồng


Thu






Muốn vợ

Có đúng em đang muốn có chồng?
Anh là trai góa vẫn phòng không
Thấy em thơ thẩn ngồi bên cửa
Anh muốn hân hoan mở cõi lòng
Mài mực từ nay anh sẽ vẽ
Cho người trinh nữ má thêm hồng
Cho đầy nhựa sống cho hoa nở
Tám chục năm nay sẽ có chồng


KT

Đi tây



Đi tây bài một

tiên ơi bờm muốn sang tây
tiên cô có thể giúp ngay cho bờm
sang tây bờm ngóng bờm trông
xin tiên gắng sức giúp bờm đi tây

sang tây thì có gì hay
mà bờm lại muốn sang tây làm gì
sang tây vốn thật ngu si
bờm ơi bờm hỡi bờm thì biết không

sao tiên lại nói viễn vông
sang tây ai lại chẳng mong chẳng chờ
phương tây là cõi mộng mơ
là miền đất hứa bờm chờ bờm mong

chính bờm mới nói viễn vông
bờm ơi chớ dại chớ mong chớ chờ
phương tây chẳng phải mộng mơ
không là đất hứa đừng chờ đừng mong

phương tây là cánh đồng không
khô cằn sỏi đá đừng mong đừng chờ
phương tây nào có bao giờ
là miền đât hứa mà chờ mà mong

tại sao bờm muốn bờm mong
tây phương cực khổ lắm chông lắm hầm
ông tây cùng với bà đầm
còn không chịu nổi bờm ham nỗi gì

sang tây bờm biết làm chi
chữ thì không biết nghề thì cũng không
tây nào có sướng mà mong
sang tây thì cũng chạy rong hái cà

sáng cà tối cũng lại cà
cà chua cà thối hái cà quang năm
sang tây chịu lụy bà đầm
nó cào nó cấu tanh bằnh bờm ra

sang tây là thấy xót xa
buồn cho số kiếp phương xa ăn mày
sang tây nào có gì hay
bờm ơi bờm hỡi bỏ ngay ý này

hiểu rồi bờm sẽ từ nay
cùng cô tiên nữ đêm ngày bên nhau
tiên cười tiên tặng bờm đào
bờm ơi bờm hỡi ngoan nào tiên thương

đi tây bài hai

tiên ơi bờm muốn đi tây
pa ri là xứ mộng mơ muôn đời
ép phen sừng sững lưng trời
sông sen đêm sáng rực ngời tình quê

kìa xem đại lộ ly dê
hai hàng cây rậm xum xuê lá cành
bắt đầu từ cửa khải hoàn
kéo dài đến tận quảng trường đờ gôn

tiên ơi bờm muốn bờm mong
tiên cô có thể giúp bờm được không
bờm nghe bọn chúng kháo rằng
ngày xưa phật tổ cũng thường đi tây

bờm ơi bờm đáng thương thay
phật bên ấn độ sang tây hồi nào
tây ninh tây thái tây lào
tây phương cực lạc đều là cõi tây

bờm ơi bờm hãy lại đây
xứ tây nhiều chỗ đi tây chỗ nào
hôm qua trong giấc mộng đào
bơm mơ bờm thấy vườn đào bên tây

đào này da mịn như mây
ăn vô một miếng bỗng bay lên trời
ăn rồi trong dạ rối bời
lòng thơ chan chứa tức thời lên tiên

đúng là bờm đã bị điên
đào nhà nào thiếu lại nghiền đào tây
đào ta má đỏ hây hây
đào tây trắng nhợt như thây bà già

tiên ơi bờm nói thật mà
trong mơ bờm thấy tòa nhà rất cao
vươn tay đến tận trăng sao
có tam giác ngược xiết bao mượt mà

tháp này ở dưới tòa nhà
trung tâm thương mại trước là cung vua
ngày nay thành bảo tàng lua
tháp này tàng trữ di thư chúa trời

đan bao văn sĩ tuyệt vời
ở bên nước mỹ đã thời viết ra
vinh xi mật mã đó mà
sáu mươi triệu cuốn người ta tranh dành

bờm ơi tiên nói dịu dàng
tiên thương bờm lắm lại nhanh đây bờm
đi tây bờm muốn phải không
vén mây tiên chỉ đó sông sen kìa


pa ri sáng rực đèn khuya
và tam giác ngược thướt tha đứng chờ
dạt dào say sóng mộng mơ
run tay bờm mở di thư của trời

KT




Tái du Tam Điệp sơn - Nguyễn Du




1. Tái du Tam Điệp sơn 

Vân tế sơn Tam Điệp
Thiên nhai khách tái du
Nhãn trung thu đại địa
...Hải ngoại kiến ngư chu
Chướng tĩnh phong loan sấu
Thiên hàn thảo mộc thu
Hành nhân hồi thủ xứ
Vô ná cố hương sầu


Thăm lại đèo Ba Dội 

Đèo ba dội ngất mây cao
Phương trời thăm thẳm khách đâu đến tìm
Thế gian thu gọn tầm nhìn
Lênh đênh mặt biển con thuyền ngư dân
Sương tan trơ núi điêu tàn
Rầu rầu cây cỏ lạnh làn gió thu

Ngoảnh đầu nhìn lại khách du
Càng cao mây núi càng sâu cơn sầu

Mây vờn đèo Ba Dội
Đường xa khách lại rồi
Mắt gom bầu đất rộng
Thuyền chài biển nổi trôi
Sương tan núi vịnh gầy
Trời lạnh rầu cỏ cây
Người quay đầu nhìn lại
Sầu vương vấn không phai



KT

Bài ca lính chiến



Ngàn năm trước, anh lính chiến
Ngàn năm sau vẫn lính không tên
Mang theo mật gấu, gan hùm
Ngàn năm anh đã nương theo bao cờ

Cờ vàng trấn đóng biên cương
Hay cờ Đại Việt tung hoành Ung Châu
Kia cờ hội nghị Diên Hồng
Đuổi quân Mông Cổ ba lần vẻ vang

Cờ nào vùng vẫy chiến trường
Vùi thân xác giặc ngập đầy con sông
Đây cờ Bình Định bay màu
Bình Ngô Đại Cáo, chặt đầu Liễu Thăng

Theo cờ khói súng phai màu
Đuổi Tôn Sĩ Nghị, dọa hồn An Khang
Này cờ chiếm đánh Chà Bàn
Để muôn trai Việt vang lừng sử xanh

Cờ nào cõng rắn, cắn gà
Muôn dân đói khổ, nước nhà lầm than
Kìa cờ ngu nhược, ươn hèn
Mang dâng đất tổ cho người bắc phương

Ngàn năm trước, ngàn năm sau
Ngọn cờ nào đã mang đầy ý dân
Nghoảnh mặt lại, nhìn bốn phương
Anh không đánh mất anh linh Lạc Hồng

Ngàn năm trước, ngàn năm sau
Lá cờ, anh lính hướng nhau ước thề:
Ngàn năm làm lính không tên
Theo cờ Đại Việt tung hoành năm châu.

Lâm

Thuyền Tự Do và Lưu Vong






Viết để tặng những thuyền nhân...


Bến bờ nào đến tự do
Thuyền kia đã chở xông pha dập diù
Dù cho biển rộng muôn trùng
Thuyền đây vượt thoát ra cùng đại dương
Chòng chành thuyền có những ngày
Lênh đênh sóng nước biết trôi hướng nào
Nhiều gió lớn lẫn mưa to
Biển sâu nổi sóng bão bùng mênh mông
Nhìn đâu cũng thấy trời mây
Bạc đầu sóng vỗ hãi hùng làm sao
Nước lên ngập ướt hết người
Xác thân thoi thóp bên bờ tử sinh
Niềm sợ hãi, phút đợi chờ
Tự do sao mãi xa vời tầm tay
Đất trời hy vọng thấy trông
Thuyền vào mang đến những ngày xa xôi
Tự do thật sự là đây
Đất liền chân bước ngả nghiêng xoay vòng
Dật dờ hồn xác tận mây
Trông ra cửa biển cả đời hãi kinh
Rã rời hai chữ tự do
Quê hương xa tít không còn nhớ mong
Nơi đất mới toàn xa lạ
Chấp nhận long đong làm lại từ đầu
Và thân ở mãi lưng chừng
Ai nào biết đến con người di dân
Đau đớn thay kiếp lưu đày
Trăm ngàn nỗi khó tận cùng mang theo
Thà là vẫn ở thuyền con
Mong manh lặng lẽ cho xong phận này

Thu