NGUYỄN DU môn yểm tà phi nhất viện bần trú cửu đốn vong thân thị khách, niên thâm cánh giác lão tuỳ thân. dị hương dưỡng chuyết sơ phòng tục, loạn thế toàn sinh cửu uý nhân. lưu lạc bạch đầu thành để sự, tây phong xuy đảo tiểu ô cân. |
vườn đào hoa lá rụng rơi
vẹo xiên cánh cửa chơi vơi mái nhàl
Lâu rồi ta hết là ta
bỗng đâu xực nhớ mình gìa đến nơi
giữ mình đất khách giả ngâyl
Lòng người thời loạn biết ai thật lòng
bạc đầu sự nghiệp long đong
gío tây thổi rớt mảnh khăn đội đầu
KT dịch
Hoa lá vườn đào mãi rụng rơi
Nhà nghèo cửa vẹo vách chơi vơi
Sống mãi nên hay đã lão rồi
Đất khách giữ mình khoe ngây dại
Loạn thời muốn sống phải sợ thôi
Bạc đầu lận đận chưa nên chuyện
Gió thổi khăn bay đã mất rồi
KT dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét