NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Một thuở nọ tôi nghe như thế
Xá Vệ Thành đã lễ Phật xong
Ngàn hai năm chục thật đông
Kỳ Hoàn thịnh xá Phật đồng Tỳ Kheo .
Vườn trưởng giả tạo gieo công quả
Tặng cho người tất cả về tu
Cuả ông Thái tử phàm phu
Cùng Cấp Cô Độc công phu sớm chiều .
Vườn đất rộng sanh nhiều cây trái
Đất thẳng ngang được trãi bằng vàng
Cuả hao cúng phật không màng
Chỉ mong Đức Phật mượn đàng thuyết minh.
Sắp đến lúc độ sinh giờ ngọ
Phật Chúng tăng đúng ngọ thọ trai
Vào thành khất thực hàng hai
Cùng theo thứ lớp không ai nói rằng
Phật và Chúng luôn hằng làm chủ
Nhận cúng dường vừa đủ nuôi thân.
Sao khi rời khỏi chúng dân
Trở về Tịnh Xá đồng lần thọ trai ..
Đã đến lúc thọ trai hoàn tất
Phật xếp y cất bát rưã chân
Trải ngay toạ cụ ngồi yên
Rồi chờ Đệ tử bước lên thưa trình
Trong lúc ấy một mình trưởng Lão
Tu Bồ Đề vén áo hửu biên
Thân nghiêm tay chấp đứng lên
Liền qùi gối xuống một bên Phật Đà
Chấp tay kính,thật thà bạch Phật
Hy hửu thay bạch Phật Thế Tôn
Ngài thường khuyến dạy ôn tồn
Luôn lo bảo hộ tâm hồn chúng sinh
Hay khéo dạy hửu tình Bồ tát
Sống từ bi,sạch mát độ sinh
Sẳn sàng dạy bảo hàm linh
Khiến cho đại chúng đồng tình tu chơn.
Tu Bồ Tát biết ơn hỏi Phật
Nếu có người,tâm phát Bồ Đề
Muốn cầu quả Phật nguyện thề
Xin cho chỉ nẽo đường về Thiền Lâm.
Cũng có kẻ Thiện Nam Tín Nử
Trồng căn lành muốn giử chơn tâm
Làm sao hàng phục vọng tâm
Làm sao an trụ chơn tâm mỗi ngày ?
Tu Bồ Đề hỏi hay vô kể
Phật vưà khen thì kế nói ngay
Hãy nghe ta nói điều hay
Muốn cầu quả Phật lắng tai nghe rành
Tu Bồ Đề nhớ rành nghe kỷ
Bởi Như Lai như lý nói ra
Hộ niệm phó chúc như là
Thiện nam thiện nử vào nhà Như Lai
Cùng Bồ Tát phát khai vô thượng
Chánh đẳng tâm,chánh giác,tình thương
Hàng tâm cho hết vấn vương
Trụ tâm như thế một đường mà đi
Các ông nhớ phải vì tất cả
Độ chúng sanh tất cả chúng sanh
Sanh con sanh trứng thấp sanh
Cả loài có sắc loài sanh không màu
Loài có tưởng cùng loài không tưởng
Phi vô tưởng chẳng tưởng chẳng không
Nhập về Tịnh Độ thong dong
Niết Bàn cảnh giới Phật đồng tu chơn.
Bồ Tát độ chúng sanh vô số
Mà chẳng hề thấy độ chúng sanh
Đặt ngay câu hỏi thật nhanh
Bỡi vì Bồ Tát độ sanh mà còn
Còn có thấy chúng sanh ai oán
Thấy mình người ta thán độ chung
Chấp liền Bốn tướng hoại dung
Sao làm Bồ Tát đứng chung Thánh hiền.
Tu Bồ Đề không nên chấp tướng
Chẳng trụ nơi Bốn tướng sáu trần
Sắc thinh hương vị xúc thần
Thì phước đức được đa phần lớn rộng.
Phật lại hỏi hư không nhiều hử ?
Nhiều,thưa ngài khó giử khó phân
Đông tây nam bắc khó cân
Cả trên cả dưới khó phân dựng nền.
Tu Bồ Đề ông nên suy tưởng
Nếu như không trụ tướng bố ân
Điều nầy bố thí bất phân
Cũng đồng rộng lớn đồng phần hư không
Tu Bồ Đề nay ông nghe kỷ
Lời ta đây mà chí năng làm
Bố thí tiêu diệt lòng tham
Để mà dừng trụ tâm tham hồi nào.
Tu Bồ Đề ý ông nghỉ sao
Do thân tướng thấy nào Như Lai ?
Bạch,không Từ Phụ Như Lai
Chẳng do thân tướng hiển bày Như Lai
Chẳng do tướng do tài mà thấy
Chẳng sáu trần đặng thấy Như Lai
Vì sao chẳng thấy Như Lai
Bởi vì chẳng tướng chẳng ngoài chẳng trong.
Nầy Phật bảo cho ông nhận rõ
Thêm một câu giãi tỏ lòng nghi
Phàm tất cã tướng không chi
Phàm tất cả tướng là vì vọng thôi
Nếu thấy tướng mà không phải tướng
Chính thật là thấy tướng Như Lai
Y theo cái thấy không sai
Mà cầu chơn lý Bổn lai nhiệm mầu .
Tu Bồ Đề bạch cầu thưa hỏi
Nếu chúng sanh chưa khỏi lầm ngu
Mà sanh bất tín không tu
Làm sao giãng giải hết mù hết nghi !
Tu Bồ Đề cớ chi nói vậy
Bởi vì lời nói ấy là ngây
Như Lai diệt độ hôm nay
Năm trăm năm nưả có ngay người hiền
Lo trì giới phước điền hiển hiện
Sanh lòng tin nhận diện Phật ngôn
Là người đầu Phật chính tôn
Vung trồng phước đức Thế Tôn nhiều đời
Chẵng phải ở ba đời chư Phật
Vô lượng trong nhiều Phật nghìn muôn
Nếu ai nghe thấy đều suông
Mà tin trong sạch mà buông tâm Phàm
Mà kẻ ấy luôn làm phước đức
Là được nhiều phước đức mười phương
Vì sao phước đức mười phương
Bởi vì chúng ấy không thường có nhân
Bởi không ngả,tướng,nhân,thọ giã
Pháp cũng không pháp giã cũng không
Cho nên chẳng chấp pháp không
Không là chấp tướng cũng không chấp thường .
Bởi nghiã đó ta thường dạy bảo
Các chúng tăng khoát áo tỳ kheo
Rồi sanh lòng tín nghe theo
Chỉ trong một niệm không theo vọng trần
Thì đức Phật biết phần tinh tấn
Phước đức nhiều bằng tận hư không
Riêng ông có biết sao không ?
Bởi lẻ chúng ấy không mong pháp gì
Bởi chúng ấy chẳng chấp pháp chi
Bởi chúng ấy chẳng chi đi vòng
Cho nên phi pháp cũng không
Thuyền bè dụ pháp,qua sông bỏ bè .
Tu Bồ Đề có kẻ hỏi đố
Hỏi ta rằng đã ngộ thật chưa ?
Như lai chứng quả hay chưa ?
Vô thượng chánh đẵng xin thưa bạch ngài !
Như Lai có hàng ngày nói pháp ?
Con nghỉ,Ngài chẳng pháp nói chi
Như Lai chẳng nói bởi vì
Bởi không nhất định pháp gì nói ra
Từ Hiền,Thánh trãi qua bậc khá
Do vô vi mà đã khác xa
Tùy nghi giãng nói chánh tà
Căn cơ khế hợp,pháp mà thuyết cho
Tu Bồ Đề chớ lo,ta bảo !
Nếu ai đem bảy báo thí ra
Của nhiều như cát hằng sa
Bố thí,phước đức tính ra tức thì
Mà phước đức là phi phước đức
Nên Như Lai nói phước đức nhiều
Thọ trì quán chiếu liền khi
Rồi đem giãng nói một ly không trừ
Tứ kệ nầy dụng từ thuyết pháp
Thì phước nầy cao tháp lớn ghê
Bởi vì sao Tu Bồ Đề
Phật pháp,chánh giác đi về nhờ kinh .
Nghe ta nói rồi tin Phật pháp
Mà pháp nầy chẳng pháp chi đâu
Thì ông hãy chớ mong cầu
Cho hay Phật pháp nhiệm mầu lắm thay .
Tu Bồ Đề ông nay thử nghỉ
Tu Đà Hoàn có nghỉ chứng chăng ?
Tu Bồ Đề bạh Phật rằng
Tu Đà Hoàn chẳng nói rằng đắc quả
Mà gọi rằng người đã nhập lưu
Thật chẳng nhập bi ưu khổ não
Cũng không trần cấu nhiễm ô
Sắc thinh hương vị xúc thô pháp trần .
Tu Bồ Đề nghỉ lần thêm nửa
Tư Đà Hàm đắc quả hay không ?
Thưa không,bạch đức Thế Tôn
Chỉ là bậc nhất cùng đồng vãng lai
Vãng lai mà chẳng ai lui tới
Tư Đà Hàm vừa mới đặt tên
Phật liền hỏi tiếp một bên
Chẳng hay ông biết quả trên Đà hàm ?
Bạch Phật A Na Hàm là quả
Cũng là người bậc lạ bất lai
Bất lai mà chẳng bất lai
Không đi không đến chính A Na Hàm
Ông nghỉ sao về A La Hán
Đã là người ưa hạnh tịnh thân
Tâm không khởi niệm ý thân
Phải là tịch tịnh an thân nhị thưà
Ta nhớ lại khi xưa tu tập
Thời Nhiên Đăng PHật Pháp thâm sâu
Như Lai có chứng đạo mầu
Như Lai có chứng pháp mầu hay không ?
Bạch Như Lai,ngài không chứng đắc
Thời Nhiên Đăng xưa lắc xưa lơ
Nhiên Đăng Phật Pháp chánh cơ
Như Lai thật chẳng chứng sơ pháp gì .
Bồ Tát trang nghiêm chi đức Phật ?
Bạch thưa ngài chẳng Phật trang nghiêm
Vì sao chẳng Phật trang nghiêm
Bởi vì lẻ đó trang nghiêm tạm dàn .
Tu Bồ Đề,các hàng bồ tát
Cũng phải nên sạch mát vô tâm
Chẳng nên trụ sắc sanh tâm
Chẳng nên trụ trước sáu trần mà tu ,
Nếu có người thân như núi chuá
Núi Tu Di,thân chưá lớn chăng ?
Bạch ngài lớn lắm khó phân
Nói thân chẳng phài là thân lớn nhiều ,
Trong sông Hằng, bao nhiêu số cát ?
Bạch thưa ngài số cát nhiều ghê
Sông Hằng nhiều,đếm chán chê
Huống là số cát liệt kê trong nầy .
Nầy Tu Bồ Đề nay ta thử !
Nếu có trang thiện nử,thiện nam
Đem nhiều cuả báo không ham
Số nhiều như cát mà kham thí đều
Ngươi có biết số nhiều không chớ !
Số rất nhiều khó nhớ đếm ra ,
Nay Tu Bồ Tát nghe ta
Kinh nầy Phật đã thuyết ra bao thì
Nếu có kẻ thọ trì tinh tấn
Đem bốn câu kệ vấn đáp ra
Để mà thuyết giãng người ta
Phước nầy hơn cả phước kia rất nhiều .
Ông phải biết có điều hơn nửa
Đem kệ nầy thuyết giửa chúng sanh
Trời ngưòi ma chuá vây quanh
Cúng dường tháp miếu chính danh Phật hiền .
Lại hơn nưả kinh liền trọn tụng
Phước rất nhiều sao dụng kể ra
Kẻ nầy thành tựu Pháp ta
Tối thượng hy hữu không ngoa chút nào
Nếu kinh điển nơi nao thọ dụng
Là có ngay thánh chúng bên ta
Kinh nầy Phật đã thuyết ra
Phụng trì,tên gọi thế nào Phật ơi !
Tu Bồ Đề nín hơi nghe kỷ
Ta vì ông sẻ chỉ trọn câu
Trọn nghe danh tự vào sâu
Quán chiếu không hở,không lâu đắc thành
KIM CANH BÁT NHẢ BA LA MẬT
KIM CANH BÁT NHẢ BA LA MẬT
KIM CANG BÁT NHẢ BA LA MẬT
Mà Bát Nhả chẳng là Bát Nhả
Mới chính là Bát Nhả Ba La
Ông nghe ghi nhớ lời ta
Thi hành Bát Nhả phải qua kinh nầy .
Ông suy nghỉ ta nay nói pháp ?
Bạch thưa ngài chẳng pháp nói chi .
Bao nhiêu thế giới trần vi
Đại thiên thế giới có thì nhiều chăng ?
Bạch,vi trần khó khăn tính đếm
Bụi nhỏ nhiều khó đếm như sao
Theo ông ,ông nói thế nao
Tam thiên thế giới biết bao vi trần
Như Lai nói pháp trần vi đó
Mà vi trần chẳng có,,tạm thôi !
Tam thiên thế giới nổi trôi
Gọi tạm thế giới chẳng nơi gá vào .
Tu Bồ Đề thế nào ông nghỉ ?
Ba hai tướng đặng chỉ Như Lai ?
Bạch không,Từ Phụ Như Lai
Ba hai tướng ấy chỉ bày huyễn nhân !
Nếu có trang thiện nam tín nử
Bố thí thân nhiều như cát trắng
Chẳng bằng thọ lấy một trang
Rồi đem giãng nói cho ngàn người nghe .
Tu Bồ Đề tim se ưá lệ
Hy hửu thay tam thế Phật mầu
Được ngài thuyết giãng rất sâu
Đến nay mới ngộ những câu như vầy
Bạch Thế Tôn những ai nghe thấy
Thanh tịnh rồi lại vấy lòng tin
Chính là thực tướng được sinh
Hy hửu công đức lòng tin nhất đời .
Bởi tướng đó chẳng thời thiệt tướng
Mà chính là thiệt tướng đó thay
Nay con nhận hiểu kinh nầy
Thọ trì đọc tụng hằng ngày hằng năm .
Đời sau nửa, năm trăm năm tới
Nếu có người tin với thọ trì
Thì là hy hữu lắm thay
Cùng là bậc nhất pháp hay dạy đời .
Tại làm sao gọi người hy hửu
Bởi vì người chẳng thủ tướng chi
Tướng nhân tướng ngả tướng gì
Cả ngay thọ giã chẳng gì vướng đeo
Tất cả tướng chẳng theo chẳng tưởng
Bởi vì rằng cả tướng đều không
Rời lià pháp tướng pháp không
Chính là chư Phật chẳng không đi về .
Đức Phật bảo,nè Tu Bồ Tát
Ông nói nghe chính xác đúng ghê
Người nghe kinh chẳng chán chê
Không sanh sợ hãi là về phật gia
Thứ nhất nói môn ba la mật
Mà như lai nói mật khuyến tu
Cùng là chẳng nhẩn để tu
Chỉ là tạm gọi danh từ mà thôi !
Bởi kiếp trước xa xôi vạn ức
Ca Lợi Vương chặt đứt thân ta
Mà ta chẳng có tướng ta
Chẳng nhân chẳng ngả chẳng qua tướng nào
Bởi lẻ ấy không sao hờn giận
Thân chặt rồi chẳng hận chẳng ưa
Nay ta nhớ lại thuở xưa
Năm trăm năm trước ta ưa nhẩn nhường
Lúc làm tiên không thường chấp tướng
Chẳng thọ giả chẳng tướng chúng sanh
Vô thường,tứ tướng,vô tranh
Xa lià tất cả phát sanh Bồ Đề ,
Nhưng phải biết phá mê phá trước
Cả sáu trần chẳng rước mà nương
Sắc thinh vị xúc pháp hương
Chẳng nên trụ trước vì thương cứu đời
Tu Bồ Đề vì người lợi ích
Vì chúng sanh công ích chẳng quên
Bố thí lợi ích cho nên
Bố thí như thế kề bên Phật Đà .
Như lai nói tướng là không tướng
Mà chúng sanh chẳng tướng chúng sanh
Lời Phật chân chánh không tranh
Nói lời chân thật không sanh tâm lưà,
Là Phật pháp,ta xưa đã chứng
Chẳng phải hư chẳng đúng thiệt hơn
Nếu mà Bồ Tát ra ơn
Trụ tướng bố thí chẳng hơn người mù
Giống như kẻ vào tù tăm tối
Chẳng thấy chi đường lối thoát ra
Nếu mà Bồ Tát vị tha
Không trụ nơi pháp mà ra cứu đời
Ví như có mặt trời chiếu sáng
Chiếu cho người mắt sáng mở khai
Chúng sanh đời ở vị lai
Thiện nam tín nử thọ ngay kinh nầy
Thì cũng được Như Lai nhận thức
Biết người nầy công đức vô biên
Đời sau có kẻ tu hiền
Đem thân bố thí liền liền ngày đêm
Dù thân mạng có thêm hơn cát
Vô lượng năm mà phát tâm cho
Phước nầy nhiều lắm khó đo
Vẫn còn thua phước người lo kinh nầy .
Luống có kẻ thọ trì biên chép
Đọc tụng hoài diễn pháp cho trơn
Người nầy dụng pháp báo ơn
Công đức người ấy còn hơn rất nhiều
Bởi nghiã ấy ông nghe nhận hiểu
Đọc kinh nầy tối thiểu phải tin
Tóm lại Phật thuyết là kinh
Công đức lớn ấy khó tin khó lường .
Đức Như Lai luôn thường giãng xướng
Người Dại Thừa tối thượng phát tâm
Thọ trì đọc tụng phát âm
Rồi đem giãng nói chơn tâm sáng loà
Đức Phật biết người đà vượt mức
Đã đắc thành công đức vô biên
Khó đo khó tín tròn viên
Khó bàn khó nghỉ,không biên giới nào
Chính kẻ đó về sau gánh vác
Pháp vô thượng đẳng giác Như Lai
Nếu như có kẻ chê bai
Ưa pháp Tiểu thừa chấp pháp chấp thân
Tướng ngả nhân chúng sanh thọ giả
Chẳng thể nghe trọn cả pháp hay
Ông nên giãng nói ra đây
Làm sao giãng nói đông vầy người nghe .
Tu Bồ Đề hãy nghe ta đó
Ở đời nào mả có kinh ta
Trong đời mạt pháp lâu xa
Trời người cunh kính trãi hoa cúng dường
Tại nơi ấy cũng thường có phật
Phải nhận là pháp Phật kính thương
Đem bày các món hoa hương
Nhiểu quanh lể lạy thấp hương khấu qùi
Nếu có kẻ thọ trì đọc miệng
Lại có người khinh tiện bán rao
Chính là tội nghiệp tiêu hao
Thay vì đoạ lạc trần lao suốt đời
Mà kẻ ấy sẻ rời đường ác
Sẻ đặng đạo chánh giác chánh tri
Nay nghe ta nói chớ nghi
Thuở xưa nhớ lại những gì xa xăm ,
Vô số vô lượng năm kiếp trước
Phật Nhiên Đăng vừa bước khỏi tham
Thì ta đã thấy cái tâm
Thì ta đã thấy tám trăm bốn ngàn
Na do tha số hằng hà Phật
Mà ta đây chẳng mất lòng thương
Luôn luôn hầu hạ cúng dường
Kéo dài năm tháng chẳng thường bỏ qua .
Đời mạt pháp sau là chắc có
Kẻ thọ trì đọc ngó kinh ta
Đặng nhiều công đức khác xa
Còn hơn công đức trước xa bội phần .
Tu Bồ Đề ông cần nghe chứ
Kẻ thiện nam thiện nử nào đây
Thọ trì đọc tụng kinh nầy
Công đức người ấy được đầy như ta
Nếu ta nói đủ ra đây hết
Có kẻ nghe chẳng biết chẳng tin
Trong lòng cuồng loạn đinh ninh
Nghi ngờ mất hẳn niềm tin đạo mầu
Tu Bồ Đề ông cầu thấu hiểu
Nghiã lý đây khó hiểu khó bàn
Tu hành phải biết hỏi han
Cho nên nhân quả khó bàn lắm thay .
Tu Bồ Đề ông nay hỏi Phật
Nếu có ai đồng phát thiện tâm
Cầu đạo chánh giác chơn tâm
Phát tâm vô thượng thiền lâm trở về
Mà còn hỏi tâm hề an trí
Muốn hàng tâm phục ý làm sao
Lắng nghe Phật nói ra nào
Thiện nam tín nử muốn vào Phật tâm
Mà người ấy sanh tâm củng cố
Hay phát tâm diệt độ chúng sanh
Đến khi hết cả chúng sanh
Cùng là chẳng thấy chúng sanh diệt nào.
Tu Bồ Đề làm sao ông biết
Bồ Tát còn theo riết chúng sanh
Đến khi hết cả chúng sanh
Cùng là chẳng thấy chúng sanh diệt nào .
Tu Bồ Đề làm sao ông biết
Bồ Tát còn theo riết tướng nhân
Chúng sanh thọ giả vâng vâng
Chẳng là Bồ Tát hiện thân cỏi nầy .
Vì cớ sao Như Lai nói vậy
Bởi vì rằng chẳng phải pháp chi
Phát tâm vô thượng chánh tri
Chánh đẳng chánh giác chánh tri chánh hằng
Nơi đức Phật Nhiên Đăng cỏi ấy
Có pháp chi ta lấy hay không ?
Thưa rằng chẳng lấy chẳng không
Nhiên Đăng Phật ấy cũng không cho ngài
Đúng thế đúng thế nay ông biết
Thật Như Lai chẳng thuyết pháp ra
Thế nên thọ ký cho ta
Mâu Ni Phật hiệu chính là Thích Ca
Thích Ca Mâu Ni ta đã chứng
Mà thật ra chẳng chứng chẳng khai
Như Lai không nói hàng hai
Tất cả là pháp không sai chút nào .
Tất cả pháp khác nào Phật pháp
Mà Như Lai nói pháp ra đây
Chẳng phải Phật pháp đó đây
Gọi là Phật pháp như vầy mà thôi .
Tu Bồ Đề ông ngồi ngẫm nghỉ
Dụ như người thân ý lớn cao !
Thưa ngài chằng phải lớn cao
Như Lai Tạm gọi thân cao lớn nguời .
Nay ta nói những lời như thế
Bồ Tát rằng cứu tế chúng sanh
Đó là Bồ Tát mượn danh
Mà Bồ Tát ấy chẳng rành pháp chi .
Chính vì thế những gì Phật nói
Nói Pháp nầy chẳng nói ngả nhân
Nếu như Bồ Tát ra ân
Trang nghiêm Phật Độ ân cần kính ta
Thì vị ấy chẳng là Bồ Tát
Mà nói rằng Bồ Tát vị tha
Trang nghiêm Phật Độ đó mà
Trang nghiêm tạm gọi chính là trang nghiêm
Nếu Bồ Tát truy tìm thấu hiểu
Cho đến khi đạt liểu lý không
Không ngả không pháp không không
Là bực Bồ Tát là đồng lý không
Tu Bồ Đề ý ông ngờ vực ?
Đức Như Lai có nhục nhản không ?
Thưa,có nhục nhản chính tông
Thiên nhản,huệ nhản cũng đồng có luôn
Ngay pháp nhản cùng luồng Phật nhản
Chính thị là căn bản Như Lai .
Lại thêm câu hỏi hôm nay
Bao nhiêu số cát nằm ngay sông hằng ?
Bạch Đức Phật khó rằng đếm hết
Mà sông Hằng như cát trong sông
Làm sao tính đếm cho xong
Vậy mà cỏi Phật hơn đồng cát kia
Như ông nghỉ Phật kia nhiều chứ ?
Bạch thưa ngài khó thử đếm qua
Chúng sanh cỏi ấy kêu ca
Tất cả tâm niệm Phật ta biết liền .
Mà các thứ tâm hiền tâm dử
Cũng đều là các thứ hư tâm
Cho nên ta gọi là tâm
Cho nên ta biết chẳng tâm hiện tiền .
Như có kẻ đem tiền bảy báu
Của thật nhiều đầy đấu tam thiên
Để đem bố thí tự nhiên
Của báo như thế nhiều tiền hay chăng ?
Bạch Thế Tôn do căn duyên ấy
Phước rất nhiều khó thấy khó phân
Nhân do phước đức khó phân
Mà chấp là có khó gần Như Lai ,
Nếu mà có những ai không chấp
Phước đức nhiều đầy ấp trong tâm
Như Lai thấy rõ không lầm
Vô vi,phước đức là tâm Phật tầng
Nay ta hỏi sắc thân cụ túc
Có thể nào là đức Như Lai ?
Thưa không,chẳng phải Như Lai
Chẳng phải tướng ấy hiển bày Như Lai
Tướng cụ túc hiển bày đoan chính
Giới định huệ đáng kính ,thiện tai
Thế nên cụ túc tướng nầy
Như Lai tạm gọi như vầy mà thôi
Tu Bồ Đề chớ ngồi suy nghỉ
Tự cho rằng ta chỉ phàm phu
Có nói thuyết pháp chống ngu
Có lời thuyết giãng phàm phu độ đời
Nếu ai nói Phật thời nói pháp
Là người hay hũy pháp,báng ta
Chẳng hiểu nghiã lý cuả ta
Làm sao nắm được vị tha chơn thường .
Ta nói pháp chẳng dường là pháp
Vì pháp nầy chẳng pháp nói chi
Như Lai tạm gọi một khi
Là Như Lai thuyết pháp chi pháp đàn .
Lúc bấy giờ Huệ Mạng Bồ Tát
Kính bạch ngài,bạch Phật Như Lai
Ở trong đời kiếp vị lai
Chúng sanh nghe pháp có ngày tin chăng ?
Liền khi đó Phật liền giãng giải
Chúng sanh kia chẳng phải chúng sanh
Chúng sanh ta nói chúng sanh
Cũng không,không phải,chúng sanh tạm là .
Vậy Phật chứng Phật là chánh giác !
Chẳng là vì chánh giác đặng sao ?
Ông nói thật đúng thế nao
Ở nơi chánh đẳng chẳng nào pháp chi
Cũng chẳng có pháp chi mà được
Mới thực là đặng được chánh tri
Bởi vì chẳng ngã chẳng chi
Pháp lành tu tập đến khi đắc thành .
Như Lai nói pháp lành như thế
Mà pháp lành vì thế tạm kêu ,
Tam thiên thế giới quá nhiều
Núi Tu Di đó có nhiều hay không ?
Mà bảy báo được chồng được chất
Lớn cũng như núi ngất Tu Di
Trong tam thế giới chứa ghi
Rồi đem bố thí xã đi hàng ngày
Có kẻ lấy kinh nầy Bát Nhả
Một bài kệ hay cả bốn câu
Đọc tụng giãng nói pháp sâu
Phước đức người trước khó đâu sánh bằng ,
Một phần trăm phần ngàn muôn ức
Chẳng thí dụ định mức được đâu .
Tu Bồ Đề chớ nông sâu
Như Lai suy nghỉ vì đâu độ đời !
Ông chớ nghỉ có đời để độ
Chẳng chúng sanh được độ do ta
Chúng sanh được độ đó mà
Như Lai độ Ngả còn là chúng sanh
Như Lai nói chúng sanh là Ngả
Mà chẳng là có Ngả chúng sanh
Phàm phu chấp chặc loanh quanh
Như Lai nói đó chỉ danh tạm mà .
Tu Bồ Đề nghe ta suy nghỉ
Đặng ba hai tướng chỉ Như Lai ?
Bạch rằng đúng thế Như Lai !
Đặng ba hai tướng chẳng ngoài Như Lai
Tu Bồ Đề lắng tai nghe rỏ
Đặng lời nầy phải tỏ trước sau
Ba hai tướng ấy ra sao
Chuyển Luân cũng có khác nào Thánh Vương
Bạch Thế Tôn ngài thường chỉ dạy
Chẳng nên do tướng thấy Như Lai :
''Nếu dùng sắc thấy ta
Dùng tiếng nói cầu ta
Người ấy tu tà đạo
Chẳng thấy được Như Lai''
Bấy giờ Phật nói thiện tai
Làm sao được thấy Như Lai bao giờ .
Tu Bồ Đề chớ ngờ suy nghỉ
Cụ Túc nầy chánh chỉ như lai .
Chẳng do Cụ Túc tướng đây
Mà Như Lai đắc chứng ngay Bồ Đề .
Tu Bồ Đề đừng hề ngẫm nghỉ
Kẻ phát tâm chánh trí chánh tri
Cho rằng Phật Pháp vô tri
Mà cho đoạn diệt chẳng ghi vào lòng ,
Vì sao thế hởi ông Bồ tát
Kẻ phát tâm chánh giác chánh chơn
Ở nơi các pháp sạch trơn
Không nói Đoạn diệt cả chơn cả thường
Có Bồ Tát cúng dường bảy báo
Vì chúng sanh tâm hảo thí ra
Của đầy cỏi nước ta bà
Bằng như số cát hằng sa những gì .
Nếu có người thực thi vô ngả
Các pháp kia Bát Nhả cao sơn
Đặng thành nhẩn trí tâm chơn
Công đức Bồ Tát còn hơn trước nhiều
Vì sao công đức nhiều hơn trước
Bồ Tát nầy không trước phước chi
Sao không tham trước phước chi
Bởi vì Bồ Tát chẳng vì phước chi
Tu Bồ Đề những gì ông hỏi
Đức Như Lai hoặc tới hoặc lui
Hoặc ngồi hoặc đứng ngược xuôi
Người ấy chẳng hiểu khúc nuôi, Phật rằng :
Như Lai đó không bằng chân đến
Cũng không đi đến bến nào đâu
Ông nay liễu đạo cho sâu
Đâu là tên gọi đạo mầu Như Lai .
Nếu như có Thiện nam Thiện nử
Đập Tam thiên nát thử trần vi
Theo ông ,ông tính ra đi
Vi trần huyển mịn có thì nhiều chăng
Tu Bồ Đề bạch rằng Đức Phật
Quả thật nhiều khó phát tính ra
Vi trần có thể tính ra
Như Lai tạm gọi chẳng qua vi trần .
Bạch Thế Tôn lần lần con hiểu
Cỏi Đại thiên phát biểu ra đây
Tam thiên thế giới nhiều thay
Chẳng phải thế giới,tạm thay lời nầy
Nếu thế giới tạm nầy thiệt tướng
Thời chỉ là hợp tướng kết giao
Hợp tướng chẳng tướng kết giao
Tạm gọi hợp tướng kết giao vô thường .
Hợp tướng ấy vô phương diển đạt
Kẻ Phàm phu tham đắc ghóp thâu
Đến đây Phật hỏi một câu
Nếu như ai đó tóm thâu như vầy :
Có đức Phật nói ngay ngả kiến
Thọ giả kiến, nhân kiến,chúng sanh
Ý ông tâm phát cho nhanh
Nghiả lý Phật nói chúng sanh tỏ tường
Bạch Thế tôn người thường chẳng hiểu
Nghiã lý nầy Từ Phụ nói ra
Thấy nhân,thọ,giả,thấy ta
Dều là chẳng phải,tạm mà gọi thôi .
Tu Bồ Đề hiểu rồi pháp lý
Ở ngay nơi Phật lý Phật tâm
Vô thượng chánh giác thậm thâm
Phải biết như thế phải thầm kính tin
Và cũng hiểu giử gìn y hướng
Mà vào ra Pháp tướng thế gian .
Cho hay Pháp tướng thế gian
Chẳng là Pháp tướng mượn giang gọi đò ,
Tu Bồ Đề,kẻ cho bảy báo
Đầy vô lượng cả nước làm ra
Mà đem bố thí người ta
Phước đức kẻ ấy kể ra quá nhiều
Những Thiện nam,bao nhiêu Thiện nử
Tâm Bồ Đề thọ giử trì kinh
Đọc tụng giãng nói tự tin
Nhân bốn câu kệ tự mình giãi ngay
Thời phước đức người nay hơn trước
Hơn cả người làm phước thí ra
Giãng nói mà chẳng chấp ta
Như như chẳng động chẳng ta chẳng người
Bởi tất cã hữu vi pháp thiện
Chẳng khác nào mộng huyễn điện sương
Như bóng nước như ảnh tượng
Xét suy như thế cho thường chớ quên..
Đức Phật nói kinh trên đã mãn
Tu Bồ Đề,Trưỡng lão,Tỳ kheo
Tỳ kheo ni chúng vâng theo
Cả Ưu bà tắc,cùng gieo tâm thành
Ưu bà di,người lành kính phục
A Tu la,đến lúc nhận liền
Cả Trời cùng với Chư thiên
Thấy nghe lời Phật tròn viên pháp nầy
Rồi tất cả vui mừng hoan hỉ
Cả thế gian,Phật dạy kính tin
Tuân theo lời dạy giử gìn
Tu hành giãi thoát bóng hình lià.. xa.
NAM MÔ KIM CANG BÁT NHẢ HỘI THƯỢNG PHẬT
BỒ TÁT MA HA TÁT
( 3 LẦN )
minhđức,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét