Nhớ
Nhớ nhớ cùng chung nhớ chẳng không
Nhớ người nhớ cảnh nhớ non sông
Nhớ thiên quốc hận ca vang tiếng
Nhớ khúc Ly Tao giọng não lòng
Nhớ đỉnh Nùng sơn mây ngất toả
Nhớ dòng Nhị thuỷ nhạn xa trông
Nhớ hoài nhớ mãi lòng bao nhớ
Nhớ đợi tin đưa cậy bóng hồng
Ty Khôi Tiên Tử
Nhớ
Nhớ bao năm cũ mái nhà xưa
Nhớ cảnh Ai Lao chẳng sống thừa
Nhớ bướm chập chờn tung cánh múa
Nhớ lòng cô quạnh lúc trời mưa
Nhớ kho lúa chín cao đầy vựa
Nhớ buổi học chiều sĩ tử thưa
Nhớ nhớ bao nhiêu cho hết nhớ
Nhớ về quê mẹ mãi hay chưa
KT
( Tám Vẫn)
(Họa bài Tự Vịnh của Đông Hải)
Vẫn biết tình em ,kỷ niệm xưa
Vẫn yêu mãi mãi : nói không thừa (Không nói đùa)
Vẫn thương đất Mẹ nay xa cách
Vẫn mến quê Cha trãi nắng mưa !
Vẫn cám ơn đời ,công dạy dỗ
Vẫn nuôi mộng ước :tóc dù thưa ( già tóc rụng thưa đi)
Vẫn dòng máu Việt luân lưu chảy
Vẫn một lòng trung(với) nước---biết chưa ?
SONG QUANG
TỰ VỊNH
(Mười đã)
Bao năm đã cách biệt quê xưa,
Đã sống rong rêu, đã sống thừa.
Đã khóc cố hương nhiều tủi hận,
Đã sầu viễn xứ những đêm mưa.
Đã thương ngày cũ tình còn đượm,
Đã thấy hôm nay tóc đổi thưa.
Đã kết vần thơ trong nỗi nhớ,
Đã buồn thân phận, đã hay chưa!
ĐÔNG HẢI *Trầm Thy Trang 10/1997
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét