28 tháng 10, 2011

Nguyễn Du - Cuộc Đời

6. Trần Tần ru con


Trẻ thơ tiếng khóc não nùng
Ban đêm vọng lại hãi hùng người ta
Nàng Tần mới cất tiếng ca
Bài thơ quan họ để mà ru con

Trong như tiếng hạc đầu non
Nhẹ như gió thoảng ví von trên cành
Líu lo thỏ thẻ chim oanh
Thì thầm như thể trên đình mưa ngâu

Khúc đâu là khúc âu sầu
Nghe như kim trọng tương tư thúy kiều
Khúc đâu bại tướng về chiều
Đó là từ hải gặp điều chẳng may

Khúc đâu nàng Thúy mình dây
Bán thân trăm lạng tính bài cứu cha
Khúc đâu là khúc oan gia
Lầu xanh thân gái biết là làm sao

Khúc đâu trời nổi can qua
Khiến thân trinh nữ nhà xa phải cùm
Khúc đâu ngọc rớt xuông bùn
Tấm thân ô nhục não nùng canh khuya

Khúc đâu cha mẹ chia lìa
Bơ vơ góc bể thân này cậy ai
Khúc đâu ngồi nhớ thương ai
Cái đêm hôm ấy ai say vì tình

Khúc đâu ngẫm tủi thân mình
Thân người con gái vũng xình thối tha
Làm sao gặp được mẹ cha
Mặt nào gặp lại người ta hởi trời

Khúc đâu vật đổi sao dời
Tấm thân trinh bạch thôi rồi từ đây
Chỉ còn bèo rữa bầy nhầy
Để cho tứ chiếng chúng vầy chúng chơi

Cuộc đời không nghĩ thì thôi
Nghĩ rồi như thể là vôi ăn trầu
Trăm năm tưởng đến mà đau
Một đêm hôm đấy nhớ nhau trọn đời

Trẻ thơ nào có hiểu lời
Chỉ theo điệu nhạc buông trôi êm đềm
Bóng đen khóa cánh màn đêm
Gío đưa nhẹ thoảng im lìm canh khuya

KT

Không có nhận xét nào: