28 tháng 10, 2011

Nguyễn Du - Cuộc Đời

8. Lan Tuấn trùng phùng


Đêm nay ai lại gặp ai
Ai mang trăng sáng đặt ngay giữa hồ
Thiên nga một cặp nhởn nhơ
Tung tăng ngụp lặn bên bờ ao sen

Trên trời sao thắp nền đen
Lung linh ngọn lửa như đèn kéo quân
Hiu hiu ngọn gió đầu xuân
Xa xa phảng phất mùi lan đầu làng

Lòng mừng Tuấn lại gặp Lan
Nghẹn ngào chẳng biết hỏi han điều gì
Phải Lan gặp lúc xuân thì
Thế mà cứ ngở Lan đi mất rồi

Ra đi chẳng nói một lời
Khiến anh thơ thẩn bồi hồi nghĩ suy
Sợ lan gặp phải hiểm nguy
Sợ lan bỏ Tuấn mà đi lấy chồng

Để Lan kể Tuấn khỏi mong
Mẹ kế vừa mới lâm bồn con trai
Khi nghe mẹ bị chuyển thai
Vội vàng bỏ hát về ngay phủ nhà

Về nhà mẹ đã sinh ra
Một em trai bé thật là kháu ghê
Nhưng em mắc bệnh dạ đề
Ban đêm hay khóc làm tê tái người

Không ai chọc được em cười
Chỉ duy có mẹ là người em theo
Mỗi khi buồn ngủ mè nheo
Mẹ thường thức sáng hát chèo ru em

Mừng Lan mới được cậu em
Dạ đề chuyện nhỏ đừng thèm lo âu
Bây giờ mận mới hỏi đào
Vườn đào vừa thắm ai vào hay chưa

Mận hỏi thì đào xin thưa
Đào đây tuy thắm nhưng chưa có người
Mận mà muốn chiếm nụ cười
Sao không mai mối cậy người đưa cau

Thế là họ lại gặp nhau
Thế là Tuấn hết thương đau si tình
Đôi chim quấn quýt bên đình
Mảnh trăng vằng vặc mối tình Tuấn Lan

KT

Không có nhận xét nào: