22 tháng 9, 2011

Nửa vòng châu Úc

Bà già Tân qưới

Ở đầu làng Tân quới
Có bà già mỗi sáng
Đi thu lượm lá vàng
Cho tới khi trời tối
Mỗi khi lá rụng rơi
Đã thấy bà chạy tới
Bà nâng niu từng lá
Coi đó là đóa hoa
Rồi xếp thành từng bó
Như thi sĩ dệt thơ
Bây giờ bà không nhớ
Ngay chính cả tên mình
Suốt ngày chỉ lặng thinh
Hỏi điều gì không rõ
Sống cuộc sống vô tư
Của cỏ cây hoang dại
Không màng điều phải trái
Chẳng tính đến thiếu dư
Nào mảy may phiền toái
Hay một chút quan hoài
Đến thăng trầm thế sự
Cuộc sống bà thật như
Thần tiên trên dương thế
Đã quên mất nẻo về


KT

1 nhận xét:

Thu nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.