Mưa đêm
Ngồi nghe réo rắt tiếng mưa rơi,
Đen thẳm màu đêm phủ đất trời.
Nhớ mái nhà xưa, ngày cách biệt,
Mơ hương năm cũ, buổi chia phôi.
Thủy chung vẫn giữ tròn hai chữ,
Ân nghĩa còn ghi nặng một đời.
Kỷ niệm tràn về bên trống vắng,
Muộn phiền tâm sự cứ đầy vơi!
ĐÔNG HẢI
Hạn hán
Đứng ngồi ngong ngóng hạt mưa rơi
Hạn hán lâu nay khổ quá trời
Đồng cỏ bạt ngàn đang bốc khói
Mảnh vườn dăm triệu đã phai phôi
Bầy chim thiếu nước bay đi mất
Đàn vịt đói ăn lại bỏ đời
Trời hỡi làm ơn cho vài giọt
Không thì chết mất chẳng phải chơi!
KT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét