Có dòng nước ngược xuôi
Lờ lững những chiếc xuồng
Ngoằn ngoèo đốt xương sống
Chạy dài trên con sông
Nổi trôi khắp giang sơn
Mưa nắng cũng không sờn
Đò thường hay chuyên chở
Qua lại vượt bến bờ
Năm tháng dài mênh mông
Bao người đã chuyển dời...
Yêu thương nào vạn lời...
Giữa sóng nước đất trời
Tình trói buộc giạt trôi
Thuyền ơi khoảng rộng vời
Lô xô thuyền đẩy vờn
Chèo vượt con nước lớn
Chở bao người tối sớm
Qua ruộng vườn ngát thơm...
Đồng lúa vừa chớm nở
Trái chín chất đầy đò
Cảnh thanh bình hội hè
Không thiếu bóng thuyền ghe
Vui buồn đò chở che
Tình người không bờ bến
Của xóm nghèo làng quê
Rộn ràng niềm thỏa thuê
Rồi... chiến tranh lại về
Tản cư đò chở chuyên
Xuyên đồi núi từng chuyến
Bỏ đất nước vượt biên...
Đi ra tới cửa biển
Xa rời miền đất yêu
Cặp bến bờ chưa quen
Thuyền rã rời từng miếng...
Không bao giờ lãng quên
Thân Yêu ơi Đò thuyền
Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét