Mời các bạn thưởng thức một bài thơ của một thi sĩ đời Đường nói về kiếp người sau khi bị trăm dũa ngàn mài.
Chúc các bạn thân tâm thường an lạc.
Thân ái
我 昔 未 生 時,冥 冥 無 所 知。
Ngã tích vị sinh thì, minh minh vô sở tri .
天 公 強 生 我,生 我 復 何 為?
Thiên công cưỡng sinh ngã, sinh ngã phục hà vi?
無 衣 使 我 寒,無 食 使 我 饑。
Vô y sử ngã hàn, vô thực sử ngã ky .
還 伱 天 公 我,還 我 未 生 時。
Hoàn nễ thiên công ngã, hoàn ngã vị sinh thì.
Vương Phạm Chí
Thủa chưa sanh
Thủa ta chưa sanh ra
Mờ mịt chẳng biết chi
Bỗng nhiên trời sanh ta
Sanh ta để làm gì
Không áo khiến ta lạnh
Không cơm khiến ta đói
Sanh ta trả lại trời
Trả ta thủa chưa sanh
When i was unborn
When i was unborn
I lived in ignorance
Then god created me
What did you do it for?
With no clothes i’m cold
With no food i’m starved
Here’s your creating me
Give back my unbirth
KT dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét