Hôm qua bi liệt với tiên
Tiên bờm có cái cơ tiên nhiệm mầu
Cơ này đầu đỏ thân nâu
Dáng cơ mảnh khảnh cán bầu bọc nhung
Cơ này lấy ở thiên cung
Vốn là vật báu trấn rồng cõi tiên
Cơ này ảo nhiệm vô biên
Thu dài rút ngắn ảo huyền lắm thay
Ngắn thời nằm gọn bàn tay
Dài thời dài tận chân mây xa mờ
Cơ này mang đến mộng mơ
Tay tiên khẽ vuốt thành thơ liên hoàn
Trên trời bỗng trổi nhạc vàng
Nhẹ nhàng gió thoảng như làn heo may
Hạc về theo áng mây bay
Thành đàn thẳng tắp nhắm cây đa già
Trời mưa hoa mạn đà la
Là loài hoa quý phương xa cõi trời
Bầu trời rực nắng sáng ngời
Tả tơi hoa lá lả lơi nắng vàng
Bi da tiên bắn nhẹ nhàng
Lăn qua lộn lai bi tung trên bàn
Cơ tiên lại cất tiếng vang
Hai bi căng thẳng như đàn lên giây
Lòng bờm là áng mây bay
Kết tinh thành nước tuôn trôi xuống đời
Lòng tiên là một ngọn đồi
Giang tay hứng trọn mưa trời tuôn rơi
Mưa rơi ngàn giọt lả lơi
Mưa rơi ngàn giọt tả tơi rã rời
Mưa rơi phủ trắng ngọn đồi
Ngọn đồi bay bổng chơi vơi lưng trời
Nhìn bờm tiên nói tiên cười
Tiên thương bờm lắm bờm thời biết không
Bao giờ trời mọc phương đông
Lòng tiên vẫn mãi theo bờm mà thôi
Dạt dào bờm nói tiên ơi
Cơ tiên bờm nhớ ngàn đời không nguôi
Cơ tiên vật báu trên trời
Là nguồn thi hứng giữa người với tiên
KT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét