24. Nguyễn Du làm quan
Thế là hoạn lộ thênh thang
Cửu trùng ân sủng làm quan bắc hà
Đầu tiên tri huyện quê nhà
Tiếp theo tri phủ sau là tham tri
Làm quan được chúa nể vì
Đồng liêu kính trọng dân thì mến thương
Tài cao nên được ban ân
Yêu dân nên được dân thương hết mình
Một lòng vì nước vì dân
Quyết tâm gầy dựng giang sơn nước nhà
Nguyễn Du lòng dạ thiết tha
Yêu dân như thể cha già yêu con
Người ta quan có bạc muôn
Nguyễn Du tri huyện căn phòng trống trơn
Đầu hôm ăn một bát cơm
Đến chiều tắm mát một bồn nước trong
Nguời ta quan cách đèo bòng
Năm thê bảy thiếp tay bồng tay mang
Du thì thui thủi lang thang
Vào ra đơn chiếc nào hình bóng ai
Quan người lắm bạc nhiều tài
Tiền hô hậu ủng thân trai oai hùng
Quan Du đi đứng lừng khừng
Một mình mình đứng một mình mình đi
Quan người sao thật uy nghi
Quan Du nhìn lại trông thì thảm thương
Ra tù thân thể dơ xương
Thân cao thước tám lưng khòm vai so
Vầng
trăng một mảnh mộng mơ
Núi
hồng trăm dặm tỏ mờ khí thiêng
Việc
đời mây nổi chung riêng
Trước
sân khóm trúc nỗi niềm lặng câm
Đêm
khuya gà gáy canh năm
Thâu
đêm trằn trọc trong tâm bồi hồi
Vầng
trăng sáng cả bầu trời
Gió tây
thổi xiết tả tơi ngút ngời
Ngồi
bên cửa sổ say đời
Tả tơi
hoa lá một trời rụng rơi
Ở đời
nhất rượu mà thôi
Chết
rồi nắm đất ai người rưới đây
Sắc
xuân trời đổi chim bay
Tháng
năm ảm đạm tóc mây bạc phờ
Trăm
năm say khướt ta mơ
Cuộc
đời mây nổi thẫn thơ bẽ bàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét