5. Nguyễn Du giáng sinh
Nguyễn công từ đấy bên nàng
Trăm năm vẹn chữ đá vàng không phai
Việc quan cũng thấy cả hai
Quân cơ nàng cũng một tay dự bàn
Đầu xuân cho đến đông tàn
Như hoa liền cánh như cành liền cânh
Nức danh xứng lứa đó đây
Yêu nàng cả đẹp lẫn tài gồm hai
Cuộc đời như cõi thiên thai
Tình yêu nồng thắm quá đầy sao đong
Nối dòng nào phải đợi mong
Thoắt đây nàng đã mang con cho chàng
Bấy giờ là tiết tiểu hàn
Hăm ba tháng một cũng gần ngày sanh
Ất Dậu khoảng độ giờ Dần
Nguyễn công lo ngại mới bàn rước Lan
Đầu lòng trưởng nữ Mỹ Lan
Còn đang trẩy hội quê hương Tiên Điền
Hồi loan lệnh tiển truyền ban
Trở về quê cũ mời Lan lên liền
Đường xa khấp khễng gập ghềnh
Lại thêm nước đại phi nhanh dặm trường
Bầu trời sấm động vang lừng
Ngàn sao thắp sáng một vùng xa xa
Trời mưa hoa mạn đà la
Là loài hoa quý phương xa cõi trời
Một vì tinh tú sáng ngời
Bỗng đâu bay thẳng phương trời Thăng Long
Biển hoa trải rộng mênh mông
Như muôn đom đóm ở trong bầu trời
Hương thơm tỏa khắp mọi nơi
Dường như vũ trụ mừng vui điều gì
Điềm lành ắt có việc chi
Hoặc là bụt giáng không thì vua sinh
Hay là một vị thánh nhân
Từ cung Đâu Xuất giáng sanh làm người
Đúng trong lúc đó trên trời
Vạn hoa tung pháo sáng ngời bình minh
Thế gian có trẻ mới sinh
Trong nhà họ Nguyễn hương lên ngát vùng
KT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét