28 tháng 10, 2011

Nguyễn Du - Cuộc Đời

16. Một giấc mơ tiên


Cátbụi mặc dầu thân dã thảo
Trầnthế bao giờ vắng bóng tiên

Hôm nay lạc lối phương nào
Bỗng cô thôn nữ mời vào hoa viên
Người đâu sao đẹp như tiên
Giữa hoa lại có hương thiêng ngát trời

Giọng nàng pha lẫn tiếng cười
Ngọt ngào mía chín đậm mùi đồng quê
Miệng nàng không chỗ nào chê
Mịn màng đào chín say mê lòng người

Người đâu sắc nước hương trời
Đăm chiêu đôi mắt dư lời ngợi khen
Má hồng thắm mắt nhung đen
Làn da trắng mịn tuyết ghen không bằng

Đẩy đưa tiếng nói chim oanh
Như mời như gọi bàng hoàng lòng ai
Trời ơi cái mũi đắm say
Kiêu sa đứng thẳng dáng ngay đón chào

Lòng Du biển động dạt dào
Như xưa từ thức lạc vào cõi tiên
Tiên ơi mình có thiện duyên
Cho nên trời khiến hiện tiền gặp nhau

Tình Du như thể biển sâu
Ngưu lang chức nữ sông ngâu muôn đời
Chứng nhân trên có mặt trời
Ngàn năm sáng tỏ một lời không sai

Tình Du vạn kiếp không phai
Bền gan như núi thiên thai sững sờ
Mặt trăng khi tỏ khi mờ
Đêm đêm thắp sáng ai chờ đợi ai

Nào ai lòng có thương ai
Xin ừ một tiếng cho ai vừa lòng
Lời vàng rắp dạ chờ mong
Tiếng nàng là tiếng tơ đồng đàn tranh

Chân trời xa thẳm thảm xanh
Líu lo ngọn cỏ chim vàng một đôi
Yến oanh xà cánh chân người
Tung tăng nhảy múa miệng thời hót ca

Khúc đâu giao hưởng âm ba
Tiên Điền chào đón làng ta ngày mùa
Muôn hoa hớn hở ganh đua
Cùng nhau tung cánh túa bay lên trời

Muôn hoa vỗ cánh bời bời
Vui mừng say múa lả lơi mặn nồng
Trời mưa triệu cánh hoa hồng
Phủ lên rực đỏ cánh đồng xanh xanh

Cho hay là khách đa tình
Tỉnh ra mới biết là mình đang mơ
Tiên ơi nàng có bao giờ
Bông hồng triệu đoá có ngờ mưa rơi

KT

Không có nhận xét nào: