17 tháng 12, 2011

Thanh Hiên thi tập


5. Tự thán kỳ 1 


Sinh vị thành danh nhân dĩ suy,
Tiêu tiêu bạch phát mộ phong xuy.
Tính thành hạc hĩnh hà dung đoạn?
Mệnh đẳng hồng mao bất tự tri.
Thiên địa dữ nhân truân cốt tướng.
Xuân thu hoàn nhữ lão tu mi.
Đoạn bồng nhất phiến tây phong cấp,
Tất cánh phiêu linh hà xứ quy?

自嘆其一

生未成名身已衰, 
蕭蕭白髮暮風吹。
 
性成鶴脛何容斷?
 
命等鴻毛不自知。
 
天地與人屯骨相,
 
春秋還汝老鬚眉。
 
斷蓬一片西風急,
 
畢竟飄零何處歸?

Dịch nghĩa
Than thân bài 1
Chưa làm nên danh vọng gì, mình đã suy yếu,
Mái tóc cũng lốm đốm bạc, phất phơ trước ngọn gió chiều.
Tính ta vẫn không thay đổi, giống như chân chim hạc, có thể cắt ngắn được sao ?
Mệnh ta thì nhẹ tựa lông hồng, mà nào ta có biết!
Trời đất phú cho anh bộ mày râu bạc trắng,
Mùa xuân, mùa thu qua đi lại khiến ta thêm nhiều râu tóc.
Thân nay như ngọn cỏ bồng lìa gốc, trước luồng gió tây thổi mạnh,
Không biết cuối cùng sẽ giạt đến chốn nào ?

Yếu đau sự nghiệp lỡ làng
Bơ phờ đầu bạc bẽ bàng heo may
Hạc dài sao ngắn được đây
Lông hồng mệnh bạc nào hay là mình
Cốt nghèo trời bắt nặng tình
Mày râu cằn cỗi giật mình luống trông
Gió tây thổi bật cỏ bồng
Cuộc đời phiêu bạt long đong nơi nào

Chưa kịp thành danh đã yếu rồi
Bơ phờ tóc bạc gió chiều rơi
Vốn dài chân hạc làm sao ngắn
Phận mỏng lông hồng phải chịu thôi
Số kiếp nghèo hèn trời bắt gánh
Mày râu cằn cỗi tháng năm trôi
Gió tây thổi gấp nhành bồng gẫy
Trôi dạt về đâu giữa cuộc đời

6. Tự thán kỳ 2


Tam thập hành canh lục xích thân,
Thông minh xuyên tạc tổn thiên chân.
Bản vô năng tự năng tăng mệnh,
Hà sự kiền khôn thác đố nhân?
Thư kiếm vô thành sinh kế xúc,
Xuân thu đại tự bạch đầu tân
Hà năng lạc phát quy lâm khứ
Ngoạ thính tùng phong hưởng bán vân!

自嘆其二

三十行庚六尺身, 
聰明穿鑿損天真。
 
本無文字能憎命,
 
何事乾坤錯妒人。
 
書劍無成生計促,
 
春秋代序白頭新。
 
何能落髮歸林去,
 
臥聽松風響半雲。

Dịch nghĩa
Than thân bài 2
Tấm thân sáu thước, tuổi đã ba mươi.
Vì thông minh xuyên tạc mà hại đến thiên chân.
Vốn chẳng có văn chương nào ghét số mệnh,
Làm sao trời đất lại ghét lầm người?
Văn võ không thành sinh kế quẫn bách.
Hết xuân lại thu, đầu cứ bạc thêm.
Ước gì có thể gọt tóc vào rừng,
Nằm nghe tiếng thông reo lưng chừng mây!

Thân sáu thước tuổi ba mươi
Thông minh siêu việt khiến trời đánh ghen
Văn chương với mệnh nào quen
Tại sao trời nỡ ghét ghen đọa đầy
Sách gươm chẳng đủ sinh nhai
Xuân thu lần lửa tóc tai bạc màu
Núi cao những muốn cạo đầu
Rừng thông gío thổi ào ào lưng mây

Tuổi được ba mươi sáu thước cao
Thông minh mài nhụt chí trời hao
Văn chương số mệnh nào ganh ghét
Cuộc sống lưu đày biết nói sao
Văn võ không thành nên túng quẩn
Xuân thu lần lửa khiến phờ râu
Ước sao xuống tóc vào rừng ẩn
Nằm ngóng rừng thông tiếng gió gào

Không có nhận xét nào: