18 tháng 12, 2011

Thanh Hiên thi tập


7. Bất mị

Bất mị thính hàn canh,
Hàn canh bất khả tận.
Quan sơn dẫn mộng trường,
Châm chử thôi hàn cận
Phế táo tụ hà ma,
Thâm đường xuất khâu dận
Ám tụng thiên vấn chương,
Thiên cao hà xứ vấn ?

不寐

不寐聽寒更, 
寒更不肯盡。
 
關山引夢長,
 
砧杵催寒近。
 
廢灶聚蝦蟆,
 
深堂出蚯蚓。
 
暗誦天問章,
 
天高何處問?

Dịch nghĩa
Không ngủ
Không ngủ nằm nghe tiếng trống canh trong đêm lạnh.
Trong đêm lạnh, trống canh điểm không thôi.
Quan san làm giấc mộng dài thêm,
Tiếng chày nện vải càng giục hơi lạnh đến gần.
Cóc nhái tụ họp quanh bếp,
Giun từ góc sâu trong nhà bò ra.
Thầm đọc chương Thiên Vấn,
Trời cao, biết đâu mà hỏi?


Thức đêm nghe trống điểm canh
Trống càng điểm lạnh lạnh càng lạnh thêm
Mộng dài theo dấu dặm đường
Tiếng chày nén lạnh sầu vương vào hồn
Nhái vây bếp tạnh cô đơn
Phòng sâu giun dế bồn chồn bò quanh
Thì thầm đọc tụng kinh văn
Trời cao thăm thẳm băng khoăn rối bời

Thức đêm nghe điểm lạnh
Đêm lạnh mãi không thôi
Mộng dài theo đường dặm
Chày nén lạnh thêm gần
Nhái vây quanh bếp tạnh
Giun dế bò khỏi phòng
Thì thầm chương Thiên Vấn
Hỏi trời quá xa xăm

8. Quỳnh Hải nguyên tiêu 


Nguyên dạ không đình nguyệt mãn thiên,
Y y bất cải cựu thuyền quyên 
Nhất thiên xuân hứng, thuỳ gia lạc,
Vạn lý Quỳnh Châu thử dạ viên.
Hồng Lĩnh  vô gia huynh đệ tản,
Bạch đầu đa hận tuế thời thiên
Cùng đồ liên nhứ dao tương kiến,
Hải giác thiên nhai tam thập niên .

瓊海元宵 

元夜空庭月滿天
 
依依不改舊嬋娟
 
一天春興誰家落
 
萬里瓊州此夜圓
 
鴻嶺無家兄弟散
 
白頭多恨歲時遷
 
窮途憐汝遙相見
 
海角天涯三十年
 

Dịch nghĩa

Rằm tháng giêng ở Quỳnh Hải
Đêm rằm tháng giêng, sân vắng, trăng sáng đầy trời.
Vầng trăng vẫn đẹp như xưa, không hề thay đổi.
Chẳng biết nhà ai được hưởng thú vui xuân đêm nay ở đất Quỳnh Châu ngoài muôn dặm này?
Còn ta thì ở quê hương Hồng Lĩnh, chẳng còn nhà cửa, anh em cũng đều tan tác cả.
Đầu đã bạc, càng giận cho ngày tháng trôi mau.
Cảm động biết bao, giữa lúc cùng đường, tuổi đã ba mươi,
Đang ở nơi chân trời góc biển, mà trăng vẫn từ xa đến với ta.

Nguyên tiêu sân vắng trời trăng
Vẫn y năm cũ sáng trong ngút ngời
Rụng rơi xuân hứng một trời
Trăng tròn vạn dặm Quỳnh Côi đêm này
Anh em Hồng Lĩnh còn ai
Bơ phờ đầu bạc tháng ngày phôi pha
Đường cùng buồn ngắm trăng xa
Chân trời góc biển tuổi đà ba mươi

Sân vắng đêm rằm trăng sáng trong
Như cô gái đẹp vẫn chờ mong
Một trời xuân hứng đà rơi xuống
Vạn dặm Quỳnh Châu mãi vẫn tròn
Hồng Lĩnh không còn nhà ly tán
Bạc đầu luống giận tháng năm mòn
Đường cùng buồn ngắm trăng xa khuất
Ba chục năm trời mỏi mắt trông


Không có nhận xét nào: