7 tháng 9, 2012

Bắc hành tạp lục - Sở Bá Vương mộ


107. Sở Bá Vương mộ kỳ 1 

Bạt sơn giang đỉnh nại thiên hà
Túc hận du du kí thiển sa
Bá Thượng dĩ thành thiên tử khí
Trướng trung không thính mỹ nhân  ca
Nhãn tiền phiến thạch anh hùng tại
Sự hậu quần nho khẩu thiệt đa
Dục mịch Trường Lăng nhất phôi thổ
Xích my loạn hậu biến bồng ma

楚霸王墓其一
拔山扛鼎奈天何
夙恨悠悠寄淺沙
霸上已成天子氣
帳中空聽美人歌
眼前片石英雄在
事後群儒口舌多
欲覓長陵一坏土
赤眉亂後遍蓬麻

Dịch nghĩa
Mộ Sở Bá Vương bài 1
Có sức dời núi nhấc vạc nhưng làm gì được mệnh trời
Mối hận cũ dằng dặc gửi dưới cát mỏng
Đất Bá Thượng đã hiện ra khí thiên tử
Trong màn luống nghe tiếng hát của người đẹp
Trước mắt, phiến đá còn để dấu anh hùng
Sau việc, đám nhà nho miệng lưỡi lắm điều
Muốn tìm một mảnh đất ở Trường Lăng
Nhưng sau loạn Xích mi, gai góc mọc đầy

Chịu trời nhấc vạc dời non
Mênh mông mối hận vùi chôn cát vàng
Khí thiêng Bá Thượng đã thành
Mỹ nhân đành uổng trong màn khóc ca
Anh hùng để dấu trên bia
Nhà nho lắm chuyện bàn xa tán gần
Nào đâu nấm đất Trường Lăng
Xích mi hết giặc cỏ bồng mọc lan

Dời non nhấc vạc cũng thua trời
Mối hận dằng dai dưới cát vơi
Bá Thượng đã nên luồng khí thánh
Mỹ nhân đành uổng tiếng ca thôi
Ngày nay phiến đá anh hùng nổi
Sau chết đám nho miệng lưỡi hôi
Tìm dấu Trường Lăng ngôi mộ cổ
Xích My sau loạn cỏ che rồi

108. Sở Bá Vương mộ kỳ 2 

Lộ bàng phiến thạch độc tranh vanh
Bất thị Ô Giang thị Lỗ Thành 
Cập thức bại vong phi chiến tội 
Không lao trí lực dữ thiên tranh
Cổ kim vô nả anh hùng lệ
Phong vũ do văn sất trá thanh 
Tịch tịch nhị thì vô tảo tế
Xuân lai Ngu thảo tự tùng sanh

楚霸王墓其二
路旁片石獨崢嶸
不是烏江是魯城
及識敗亡非戰罪
空勞智力與天爭
古今無那英雄淚
風雨猶聞叱吒聲
寂寂二時無埽祭
春來虞草自叢生

Dịch nghĩa
Mộ Sở Bá Vương bài 2
Bên đường tấm đá đứng một mình cao ngất
Không phải ở Ô Giang mà ở thành nước Lỗ 
Mới hay đánh thua không phải vì dùng binh vụng
Đem trí lực đọ với mệnh trời chỉ uổng công
Xưa nay bao anh hùng đã rớt nước mắt
Trong mưa gió còn nghe tiếng thét gào
Vắng lặng hai mùa không người quét dọn cúng tế
Mùa xuân đến, cỏ Ngu mỹ nhân lại mọc rậm rạp xanh tươi

Chênh vênh bia đá bên đường
Ô Giang chết trận Lỗ Thành vùi thân
Rủi ro chiến trận bại vong
Trời xanh đọ sức uổng công mỏi mòn
Anh hùng muôn thủa khóc ròng
Mưa gào gió hú não nùng buồn tanh
Hai mùa vắng lặng nhang tàn
Cỏ Ngu Cơ vẫn mọc tràn đón xuân

Bên đường bia đá mọc chanh vanh
Chẳng phải Ô giang, chính Lỗ Thành
Vẫn biết đánh thua nào vụng kém
Cho hay uổng sức đấu trời xanh
Xưa nay chẳng kể anh hùng khóc
Mưa gió còn nghe tiếng thét vang
Vắng vẻ hai mùa không cúng tế
Cỏ Ngu xuân đến lại sinh nhanh

Không có nhận xét nào: